Ngày đăng: 09:19 AM 08/02/2023 - Lượt xem: 1003
Khi mẹ nằm truyền, mình đi ra ngoài và hỏi thăm người đàn bà mà mình thấy đã ngồi đó rất lâu:
- Trễ rồi sao cô chưa về?
- Cô chưa có tiền đóng để mua dây, mua...vì mai tới ngày chạy thận.
- Cô đóng nhiêu ạ?
- 260 đồng. Sáng nay cô lấy 100 tờ vé số, bán được 50 tờ, còn 50 tờ nhờ bà kia bán mà chắc chưa hết nên chưa đưa tiền qua....
...Cô ở một mình, tối trải ghế bố ngủ ngoài kia, cả ngày đi bán vé số kiếm tiền trị bệnh.
- Để con đi đóng cho cô nha.
- Con giỡn chơi hà.
...
Mình vào phòng tìm y tá hỏi thăm. Bạn í ngạc nhiên:
- Ủa, cô Hường không có người thân mà. Chị quen gì với cô?
- Chị không quen, nhưng chị muốn đóng cho cô ấy. Một tháng cô hết bao nhiêu em hén?
- Dạ, một tháng 2,5 triệu. Chị đóng một tháng luôn hay mấy trăm ngàn thôi?
...
Mình suy nghĩ, vì mình chỉ đưa mấy triệu để lo cho mẹ, nếu đóng cho cô mà lỡ Bs nói đóng thêm gì cho mẹ thì không đủ. Thế là, mình đi hỏi xem mẹ còn gì phải đóng tiền, bạn nói không...
- Em ơi, chị đóng luôn cho cô ấy 2 tháng. 5 triệu nha.
Bạn y tá ngạc nhiên nhìn mình, hỏi lại có đúng không. Mình gật đầu. Bạn cho tờ giấy đóng tiền, thế là mình vội chạy đi đóng ở dãy nhà khác - kịp để về chăm mẹ.
Ôi trời, mình không tưởng tượng được khi đưa biên lai cho cô ấy. Cổ đâu tin, đọc đi đọc lại tên mình xem có đúng không, rồi đọc số tiền...Là thiệt rồi, cổ thốt lên vậy...
...rồi cổ khóc, khóc ngon ơ như có gì chất chứa trong lòng, nay được tuôn ra ngoài - người đàn bà bán vé số mang bệnh mà không có người thân - 2 tháng tới đây, chắc vơi đi khó nhọc nhiều lắm!
Rồi cũng trên dãy hành lang ấy, có cô kia đã níu tay mình:
- Cô ơi, đỡ tui dậy đi vệ sinh được không? Bị mệt và choáng nên tui không ngồi lên được.
- Cô không có ai đi cùng à?
- Con tui nó bận hết rồi, tui đi một mình.
Thế là mình đỡ cô dậy, dìu cô đi. Vào nhà vệ sinh, ngay cả quần cô cũng không kéo nổi. Mình lại loay hoay giúp cô, đứng đó cho cô nắm vào tay vì ngồi không vững.
Cô đi xong, mình chùi rửa sạch sẽ cho cô rồi dìu ra ngoài. Cô nói, sáng giờ chưa ăn gì, muốn đi mua mà không bước được.
Thế rồi mình lại chạy đi, mua 2 hộp sữa Ensure mang về cho cô 1 hộp, cô vé số 1 hộp. Mình nói, cô đưa số điện thoại con của cô, con gọi.
Cô đọc số, mình gọi và nghe giọng con trai.
- Em ơi, mẹ em yếu lắm, em vào lo cho mẹ.
Giọng bên kia gắt lên:
- Đã vào đó là có bác sĩ, y tá, không ai lo hay sao mà đưa số cho chị gọi.
- Ủa em, dù có ai đi nữa thì mẹ em cũng phải có người nhà chứ.
- Chiều tối xong việc mới vào được, chị chuyển máy cho mẹ tôi đi.
...
Mình muốn chửi ghê trời, nghe cái giọng điên hết cả người, nhưng rồi sợ cổ buồn, nên thôi.
- Tui có 2 đứa con, một trai, một gái. Trai có vợ rồi còn gái thì chưa lập gia đình. Tụi nó bận lắm, muốn nhờ cũng khó.
...
Rồi cô lại nói mình dìu nằm xuống ghế, đợi khỏe tí rồi tui ra phòng cấp cứu.
Lòng mình xót xa quá đỗi, chạy vội vào canh chừng mẹ:
- Cha mi, đi mô nãy chừ để mẹ trông.
...mình ỏn ẻn, nói con đi nhiều chuyện ở ngoài kia. Mẹ mệt, nhưng mẹ cười rất tươi...Mình nhìn mẹ - rồi lại nghĩ đến những người đàn bà nơi góc hành lang bệnh viện...
-Nguồn: BTV Hồng Thúy-