Ngày đăng: 03:57 PM 31/07/2024 - Lượt xem: 299
Chị - mới đây thôi, vào ngày 21/4 đã mãi mãi chia xa với người chồng yêu thương chị vô bờ bến - Người đã nắm tay chị, hứa rằng sẽ luôn là chỗ dựa cho chị trong cuộc đời này.
"Có những đoạn đường phải vừa đi vừa khóc/ Phải xoè tay che gió lốc mưa sa/ Có những con đường bắt buộc phải vượt qua/ Dù chính ta, chính ta không hề muốn…"
Chị đăng những dòng chữ ấy trên trang fb sau ngày anh ra đi. Chị viết thêm: “Ngày anh ra đi nước mắt rơi đầy. Ngày ta cách xa thức suốt đêm dài. Chờ mong bước chân anh yêu quay về trong giấc mơ…”
Hồng Thúy lặng lẽ vào fb chị để đọc. Cảm nhận nỗi đau, nỗi nhớ giằng xé, sự trống trải, đơn độc trong lòng chị…
Anh đã về nơi không có chị ở đó. Anh ra đi khi mới bước vào tuổi 51 – còn rất trẻ để có thể cùng chị bước thêm đoạn đường dài, rất dài…
Rồi một ngày kia, chị nhắn vào trang fanpage của chương trình: Chị muốn tài trợ xây 1 cây cầu…
Cũng như bao thính giả khác, những mạnh thường quân khác đã đến với ekip, em và các bạn đón nhận niềm vui ấy, hớn hở, háo hức vì sự đóng góp này…không hề biết phía sau tin nhắn ấy, có người vợ đã âm thầm rơi nước mắt…
Mới đây, chị hẹn tới Đài. Khi đó, không có Hồng Thúy ở cơ quan. Em nói các bạn trong ekip: Có chị thính giả mới tới ủng hộ xây cầu, bạn Thanh Xuân và Hồng Yến tiếp chị ấy nghen.
Vậy rồi, giây phút gặp các bạn. Chị khóc nghẹn, chị chia sẻ rằng muốn làm điều này vì chồng mình. Chị mong nơi nào đó, anh sẽ vui vì MÓN QUÀ mà vợ anh đã thay anh trao đến người khác, dẫu đó là nơi nào, có thể nơi anh chưa từng đặt chân tới…
Và nơi ấy, bến sông quê thuộc xã Định Hoà – Huyện Gò Quao – Tỉnh Kiên Giang. Có hơn 100 hộ dân sống đôi bờ đã ước mơ có được cây cầu vững chắc mấy mươi năm rồi.
Dự kiến cầu dài 28m, rộng 2.7m, tải trọng: 2 tấn. Tổng kinh phí: 277 triệu. Địa phương đối ứng 10% Còn lại: 250 triệu đồng.
Chị đã chuyển khoản toàn bộ số tiền ấy vào chương trình, không đắn đo, chờ đợi.
Hồng Thúy nghe các bạn kể lại câu chuyện của chị. Lặng lại trong lòng, rồi em đã nhắn riêng chị:
- NGÀY 25/10 - CẦU THIỆN LƯƠNG do ÔNG LÊ TƯỜNG VINH tặng BÀ CON sẽ được nối liền đôi bờ nơi dòng sông quê. Hồng Thúy tin ở nơi nào đó, Anh sẽ mỉm cười HẠNH PHÚC vì MÓN QUÀ Ý NGHĨA mà Vợ đã thay Anh thực hiện để ai đó được vui, ai đó được an lòng khi qua lại đôi bờ dẫu mưa hay nắng. Em xin phép được thắp nén nhang từ xa gửi đến Anh, cảm ơn Anh đã biến giấc mơ của biết bao người dân quê mình thành hiện thực.
Ngày 25/10, chính là ngày sinh nhật của chồng chị. Anh tên Lê Tường Vinh, và tên cây cầu Thiện Lương là do chị chọn và địa phương, bà con nơi ấy đã đón nhận cái tên ấy.
Dòng chảy yêu thương trong lòng chị chưa dừng lại, sáng nay, chị nhắn:
- Em ơi, chị ủng hộ 60 triệu đồng để làm nhà cho cháu Thịnh nha (Nhân vật trong bài viết mà Hồng Thúy đăng vận động chiều qua).
Tự dưng đọc tin của chị, em muốn nghẹn lại luôn chị ơi! Vì đêm qua, em ngồi cắt băng chia sẻ của Thịnh, nghe thằng bé ước mơ có căn nhà nhỏ để thờ Cha, để em có chỗ ngủ không phải ướt mỗi khi mưa, để em không phải ngủ ké bên mái hiên nhà bên vì sợ nhà sập.
Cha mất, mẹ có gia đình mới, Thịnh đơn độc trong cuộc đời này…
Hồng Thúy khóc. Khóc vì thương chị. Thương thằng bé mồ côi mà chị chưa bao giờ gặp. Rồi thương các ông bà, cô chú khác nữa qua nay đang gom góp, chắt chiu gửi về tặng thịnh.
Chị ơi! Em chưa được gặp chị. Chỉ biết chị tên là Trang.
Em không biết sau mấy tháng kể từ khi anh ra đi, chị đã nguôi ngoai phần nào chưa. Em cũng không biết chị bao nhiêu tuổi, cuộc sống có chật vật không…
Em chỉ biết, lúc nãy chị đã chạy ra ngân hàng để gửi tiền ủng hộ Thịnh. Rồi trước đó đã chuyển ủng hộ cây cầu. Rồi chị nhắn em, nhắn ekip những dòng chữ nhẹ nhàng, đong đầy cảm xúc thương da diết thương…
Chị à, mình hẹn hò chị nhé! Ngày 25/10, trên cây cầu mới có tên chồng của chị. Mình sẽ gặp…
Mình hẹn ở nhà mới của Thịnh luôn chị nha. Nếu gặp, em xin được ôm chị một cái ôm thật chặt.
Em là Hồng Thúy của Sát cánh cùng gia đình Việt- là nơi chị đã tin, đã gửi gắm, đã trao đi nhẹ tênh sau những mất mát, sau nỗi đau mất đi người thương…
Xin được cảm ơn chị. Sẽ nhớ mãi tên của chị…CHỊ TRANG…
"Có những đoạn đường phải vừa đi vừa khóc
Phải xoè tay che gió lốc mưa sa…"
(Nguồn: BTV Hồng Thúy)