Ngày đăng: 03:46 PM 18/04/2022 - Lượt xem: 1971
Ấp Ba Đình, xã Vĩnh Bình Bắc, Vĩnh Thuận, Kiên Giang
Sớm mai hôm ấy, tháng 4, mùa hạ…
Trên cây cầu còn thơm mùi sơn mới. Ông nhìn bà trong ánh mắt hân hoan và nụ cười thật rạng rỡ.
Ông là Huỳnh Tám. Còn bà tên Mai Thị Bích Liên.
Trước đó một ngày, các con đã đưa ông và bà từ tận thành phố Vũng Tàu về miệt thứ Kiên Giang. Ở nơi đây, các con có món quà tặng cho ba và mẹ của mình.
Món quà ấy, là cây cầu bê tông vững chắc bắc qua dòng sông nhỏ. Cây cầu thật đẹp, sáng rõ cả một vùng quê…
Bà nè,
Ông nè,
Tụi nhỏ, mấy đứa nó kể,
Nơi đây, vài tháng trước thôi, cây cầu mục nát, ngã nghiêng, không có cả lan can… bà con nghèo qua về mà nơm nớp lo sợ. Thương tụi học trò nhỏ nữa, mỗi bận tới trường là cứ mơ, làm sao có cái cầu thiệt “ngon” để qua sông.
Mà chưa hết đâu bà, người dân sống hai bên cây cầu này kể, người ta đếm không xuể có bao nhiêu người đã té khi đi qua đây đó. Mỗi lần như thế, bà con chòm xóm lại hô nhau cứu người. May mà chưa ai phải mãi mãi nằm lại dưới con nước đục ngầu ấy… Nghe mà xót xa quá.
Nhìn ánh mắt và nụ cười của bà, có lẽ bà đang nói với chồng của mình rằng:
Nhưng mà hôm nay thì khác rồi, đúng không ông. Nơi tui với ông đang đứng, cây cầu mà các con của mình xây tặng, đẹp quá, vững chắc quá. Vậy là từ nay không còn ai phải lo lắng khi đi qua sông nữa rồi. Còn ngôi trường bên kia kìa ông, tụi nhỏ tha hồ mà tung tăng tới trường.
Một cuộc sống mới đổi thay với bao bình yên bắt đầu…
Ông nắm thật chặt tay của bà đi qua cây cầu thiệt đẹp. Đó là món quà mà các con trước là dành tặng ba mẹ của mình; sau là tặng bà con. Theo sau ba và mẹ, là các con với niềm hạnh phúc dâng đầy…
Cầu Kênh Xáng 1 - ấp Ba Đình, xã Vĩnh Bình Bắc, huyện Vĩnh Thuận, tỉnh Kiên Giang. Cây cầu dài 29m; rộng 2,7m; tải trọng 2 tấn với tổng kinh phí 258.746.000 đồng đã được các con của ông Huỳnh Tám và bà Mai Thị Bích Liên tài trợ xây dựng nối nhịp bờ vui cho hơn 300 bà con
Một ngày tháng Tư, giữa mùa hạ,
Có cô con gái rạng rỡ bên mẹ của mình. Chị đã nói, mình không có khả năng dạy các con học nhưng gián tiếp giúp các con được đến trường thuận tiện hơn.
Có đứa cháu ngoại đã nói: Mẹ của em dành dụm, tiết kiệm cả việc chi tiêu của bản thân nhưng lại sẵn sàng dành tiền xây cầu thiện nguyện. Lạ hén!
Một ngày tháng Tư, giữa mùa hạ,
Có cô con gái, có anh con rể, có những người con, người cháu lặng nhìn ba và mẹ của mình hạnh phúc, niềm hạnh phúc rất lạ và rất đặc biệt…
Có cô lớn tuổi nọ sống gần cây cầu lặng lẽ chờ xong buổi khánh thành rồi lại gần xin ôm bà một lần thay cho lời cảm ơn.
Một ngày tháng Tư, nơi khóe mắt của ông, giọt nước mắt ấy có lẽ còn là niềm tự hào về những đứa con luôn sống vì người khác của mình…
Ngày hôm ấy, có biết bao hạnh phúc theo về trong món quà đặc biệt mà các con dành tặng cho ba mẹ của mình và cho cả bà con nơi ấp Ba Đình…