http://satcanhcunggiadinhviet.com/dip-nao-la-dac-biet-cua-ban-d403341Buồn vui trong lòng mình đừng nên để ai định đoạt cả - chỉ bản thân mình là có quyền đó hơn bất kì ai.
Thương bản thân mình, đừng đợi ngày mai mới thương…
Thương ai, cũng đừng đợi ngày mai mới thương…
Đừng hẹn, cũng đừng đợi…
Mình tặng quà sinh nhật cho em. Em thích thú nói: “Em sẽ để dành tới khi nào có dịp đặc biệt sẽ lấy ra đeo”.
- Khi nào là dịp đặc biệt của em?
- Dạ em cũng chưa biết nhưng món quà này đẹp quá, đợi tới dịp…
Suy nghĩ của em chắc cũng là suy nghĩ của rất nhiều người đó thôi…
Có người chồng đã đau lòng thế nào khi soạn tủ đồ của người vợ vừa qua đời…Trong chiếc hộp cất rất kĩ trên ngăn tủ là những món quà anh tặng vợ mỗi dịp đi công tác về: Chiếc khăn quàng cổ, cái vòng tay, chiếc đầm màu xanh mà vợ rất thích…
Tất cả đều mới tinh…lần nào vợ cũng nói: Đợi tới dịp đặc biệt mới lấy ra mang…
Nhưng rồi, ngày đặc biệt ấy của vợ anh không bao giờ tới được nữa…
Biết bao người cũng đã đợi đến ngày đặc biệt nào đó mới làm điều mình thích, mới tặng cho mình điều mà mình mơ ước…dù mơ ước ấy không có gì xa vợi, chỉ trong tầm tay thôi nhưng phải đợi…đợi…có dịp.
Mình ngày xưa cũng thế, ai tặng gì cũng để dành chứ ít khi lấy ra dùng liền. Sợ cũ, sợ hư...sợ đủ thứ nên có khi quên bẵng luôn trong góc tủ.
Nhưng rồi trải qua nhiều biến cố, nhiều lần đứng giữa lằn ranh của sự sống và cái chết - mình được trở về nhà và không bao giờ để dành bất cứ một món đồ gì mà mình thích.
Nước hoa ư? mở hộp liền, xịt lên tay, lên cổ rồi tự hít hà. Ở nhà thỉnh thoảng cũng lấy ra xịt xịt chứ để dành chi đâu, lâu không xài mất mùi á.
Áo quần ư? Tự mua hay ai đó tặng đồ đẹp là giặt liền, chỉ cần khô là mặc luôn cho nóng…
…Cứ thế, bất cứ món đồ gì mà mình thích, mình đều không có khái niệm để dành nữa.
Ngày sinh nhật, ngày 8/3, ngày gì gì đó…thay vì ngồi đợi ai tặng quà như thời trẻ, thì mình sẽ tự đi mua quà cho mình - cảm giác ấy rất thích đúng không các bạn!
Buồn vui trong lòng mình đừng nên để ai định đoạt cả - chỉ bản thân mình là có quyền đó hơn bất kì ai.
Thương bản thân mình, đừng đợi ngày mai mới thương…
Thương ai, cũng đừng đợi ngày mai mới thương…
Đừng hẹn, cũng đừng đợi…
Vì bạn không biết…
…cuộc đời này không bao giờ biết trước điều gì cả. Chúng ta hãy sống trọn vẹn cho ngày mà trái tim mình còn đập, hơi thở còn nhẹ nhàng nhé!
Hồng Thúy đã từng có những ngày chỉ thèm gói bánh tráng trộn đến chảy nước miếng nhưng không thể ăn được…
Hồng Thúy cũng từng khóc ngon lành khi nhìn ai đó bưng ly cà phê sữa để uống mà mình không thể uống được…
Thế nên, giờ còn khỏe mạnh…hãy yêu thương bản thân mình trước rồi làm điều đó cho những người xung quanh, bạn nhé!