http://satcanhcunggiadinhviet.com/mang-lai-anh-sang-len-non-cao-d471348Những em nhỏ thấy ánh điện sáng thì trong đêm đã đòi ba mẹ đưa xuống bản để chơi, lớp học đẹp rồi giờ còn có điện nữa thì chỉ muốn ở lại chứ không muốn về.
Cách đây gần 2 tuần, em Kelly Võ nhắn Hồng Thúy: Ngày 1/10 là sinh nhật em. Em muốn làm điều gì đó thật ý nghĩa.
Mình mừng quá, nói em đợi chút để chị suy nghĩ nha!
- Cầu hay Nhà em đều đã làm, mổ mắt em cũng từng...phải chọn MÓN QUÀ nào thật mới mẻ với em!
Cuối cùng, Thúy nhắn: Ekip hay đi khảo sát trên núi cao. Thấy còn nhiều điểm trường, nhà nội trú KHÔNG CÓ ĐIỆN...Bà con trong những bản làng xa xôi đó - Cũng chưa bao giờ biết ÁNH ĐIỆN sáng như thế nào.
…Cứ 5h chiều, các con ăn xong phải lên giường ngủ. Ngày nào sương mù dày đặc vào ban ngày, các con không thể học được vì tối, vì lạnh...giá như có ĐIỆN - Mọi chuyện sẽ khác...
Em nhắn lại: Ekip giúp em mang ĐIỆN về với những nơi ấy chị nha!
Chỉ đợi thế thôi, Thúy nhắn cho cả ekip. Lúc đó, đã gần 1h sáng...các bạn chuẩn bị lên đường!
Xuân, Tâm, Kim Anh nhận nhiệm vụ đó, mang ba lô lên vùng biên giới Kỳ Sơn - Nơi vẫn còn rất nhiều bản làng không ĐIỆN.
* Em Kelly sẽ tài trợ 3 điểm Trường. Kinh phí lắp đặt mỗi điểm là 45 triệu đồng.
Vậy rồi, 3 bạn rẽ sang 3 hướng...
Khe Ái …Nhọt Lợt…rồi Chà Nga - Bên này là Việt Nam – Bên kia sông là nước bạn Lào…
Chỉ có đất đá giồng xóc và những con dốc dựng đứng…
...Bản Nhọt Lợt, nơi được thành lập 50 năm, những ngôi trường đã tồn tại 29 năm nhưng chưa từng có ánh đèn điện.
Ngày mùa đông, các cô phải thắp đèn dầu cho các con học bài, có ai tưởng tượng được ban ngày mà ánh đèn dầu leo lét để các con đi tìm tri thức.
Mùa hè, cái nắng bỏng rát từ Lào vượt qua những dãy núi ngọn đồi như muốn táp vào mặt, cô giáo phải dùng quạt tay cho bớt nóng, nhưng mồ hôi vẫn cứ đẫm lưng áo.
Giữa đêm tối… Chỉ có tiếng côn trùng rỉ rả...
Hôm ấy trời mưa, đội thi công hăm hở mang vác dụng cụ ngược lên núi - đặc biệt là những tấm pin năng lượng mặt trời, nguồn sáng cho vùng cao đây rồi, có điện là có tri thức.
Đường có trơn, có trượt mấy cũng gắng sức mà đi.
Đêm dần buông, cái bản ấy chỉ cách biên giới Lào tầm 100 mét...
1… 2… 3… có điện rồi… điện sáng rồi… Sáng rồi… thích quá… Điểm trưởng bản nhỏ sáng bừng giữa núi rừng mênh mông.
Những em nhỏ thấy ánh điện sáng thì trong đêm đã đòi ba mẹ đưa xuống bản để chơi, lớp học đẹp rồi giờ còn có điện nữa thì chỉ muốn ở lại chứ không muốn về.
Khe Ái … Nhọt Lợt… rồi Chà Nga - Niềm vui vang cả núi rừng.
Từ nay, bản làng em, điểm trường của em sẽ sáng lung linh khi trời đêm buông xuống…
Từ nay, dưới ánh sáng ấy, em biết ước mơ của mình là gì rồi. Và em cũng biết, có một nguồn ánh sáng đặc biệt thắp sáng cho bản làng của em – Em gọi đó là ánh sáng của trái tim. Ánh sáng ấy thật ấm áp và diệu kỳ.
Ánh sáng ấy là MÓN QUÀ ĐẶC BIỆT mà em Kelly Võ tặng cho các em học sinh miền biên giới NHÂN DỊP SINH NHẬT của mình… để các em có ánh sáng tìm tri thức, thầy cô giáo có thể soạn bài đêm khuya cũng như thuận tiện hơn trong công tác giáo dục.
Kelly Võ - Cô gái đang sống ở nước Mỹ xa xôi nhưng vẫn luôn đau đáu về những hoàn cảnh khó khăn nơi quê nhà - với món quà đặc biệt … 3 HỆ THỐNG ĐIỆN NĂNG LƯỢNG MẶT TRỜI với tổng kinh phí 135 TRIỆU ĐỒNG không chỉ giúp mang lại ánh sáng cho hàng trăm em học sinh hôm nay mà cho cả mai sau nữa.
Đâu đó, còn hàng trăm điểm Trường cũng đang khát khao ÁNH SÁNG ấy! Cầu mong sợi dây yêu thương này được nối dài...Ekip sẽ tiếp tục đi và đến dẫu nơi ấy xa xôi thế nào!