http://satcanhcunggiadinhviet.com/mien-trung-se-khong-don-doc-d402698Hy vọng người có ít góp ít, có nhiều góp nhiều để gửi về hỗ trợ bà con mình nơi khúc ruột miền Trung.
Ekip sẽ đi đến nơi, trao tận tay người cần nhận. Dẫu quãng đường có xa là bao, có khó thế nào thì cũng sẽ đi…
(Cả nhà dừng lại ít phút để đọc và chia sẻ giúp Hồng Thuý nhé)
MIỀN TRUNG SẼ KHÔNG ĐƠN ĐỘC!
…đúng vậy, mình luôn khẳng định điều đó dù trong hoàn cảnh nào. Và đây là minh chứng:
Bà con miền Trung đang oằn mình trong MƯA LŨ…sắp tới đây là BÃO và ÁP THẤP NHIỆT ĐỚI, SẠT LỞ có thể xảy ra bất cứ lúc nào.
Có những tiếng thở dài não nề: Cơn "bão" Covid-19 vẫn còn hiển hiện khắp mọi nơi, khắp hang cùng ngõ hẹp…
Người ông, người bà, rồi cha mẹ và các con…liệu có chống đỡ được khó khăn chồng chất khó khăn?
Mình dõi theo thông tin: Tỉnh Quảng Bình, mưa lũ đã làm 25 thôn bản bị chia cắt, gần 1.500 ngôi nhà bị ngập sâu trong nước, nhiều tuyến đường bị sạt, cầu bị gãy…đã có người mất tích.
Rồi Quảng Nam, Quảng Ngãi, Hà Tĩnh, Quảng Trị…
Dọc theo dải miền Trung, nước đang dâng lên nhanh ở các sông, suối…rồi các hồ thủy điện dự tính phải xả lũ…
Biết bao bản làng, bao xóm nhỏ, bao ngôi trường…đứng trước nguy cơ bị xóa trắng hoặc ngập sâu trong lũ như năm nào!
Mình điện về cho ba mẹ, nghe mẹ nói: “Mưa to lắm con ơi, lạnh nữa…nhà mình, nước đã ngập mấp mé thềm”.
Mình dặn mẹ đừng đi đâu mà chỉ ở trong nhà thôi nhé, gió to, mưa lớn nguy hiểm lắm.
Mẹ kể: “Rứa chứ nhiều người vẫn đội mưa đi kiếm cái ăn đó con, chứ mới hết chỉ thị 16, ở trong nhà lấy chi cho con ăn”…
Nghe mà nhói trong lòng quá!
Bà con miền Trung năm nào cũng thế, tằn tiện từng đồng để dựng lại mái nhà, mua con heo, con gà…chăm cho đám ruộng tươi tốt để còn có gạo dành cho con ăn, rồi còn gửi vào miền Nam cho đứa con đang học, đang làm ở đó…
Lũ về, bão tới…cuốn tất cả về phía biển. Chôn vùi tất cả dưới lớp bùn sâu.
Những tiếng khóc lạc lõng giữa trời mưa bàng bạc…ai nghe…ai thấu?
Xưa giờ, năm nào cũng thế…nghe tiếng khóc của bà con miền Trung, cả nước lại xót xa, lại quặn thắt như chính mình bị mất mát - thế là, những chuyến xe nhân ái lại ngược xuôi đi - về giữa tâm bão, giữa ngày mưa để mang theo tình thương của đồng bào xoa dịu nỗi đau cho bà con.
Nay, cả nước đều vất vả, đều khó khăn khi cơn bão Covid-19 hoành hành quá lâu, quá khắc nghiệt, quá tàn nhẫn…
Rồi chưa kể, niềm tin vào hoạt động thiện nguyện ở đâu đó đã bị tổn thương ít nhiều…
Có người đặt ra câu hỏi: “Năm nay, liệu có còn ai hỗ trợ bà con miền Trung nữa không?”
TẠI SAO LẠI KHÔNG NHỈ?
Miền Trung mỗi mùa bão lũ, Nhà nước, chính quyền địa phương, các lực lượng tuyến đầu vẫn ở đó, đồng hành, sát cánh cùng người dân. Rồi các lực lượng vũ trang và các đội thanh niên xung kích luôn thường trực…thầm lặng bên cạnh bà con.
Có những người đã ngã xuống trong lúc làm việc vụ. Họ - mãi mãi không về với gia đình của mình được nữa.
…Và Hồng Thúy tin chắc rằng, dù có việc này, việc kia đang diễn ra khiến nhiều người mất lòng tin vào hoạt động thiện nguyện, nhưng sẽ không ai để TRÁI TIM MÌNH BỊ NGUỘI LẠNH trước nỗi đau hay sự mất mát của ĐỒNG BÀO.
Còn nhớ, những ngày tháng Sài Gòn, rồi Bình Dương, Đồng Nai giãn cách…biết bao chuyến xe từ miền Trung đã xuôi về Nam mang theo trái bầu, trái bí, cân gạo, thùng mì tôm…của Mệ, của Ông, của O, của em gom góp gửi vào.
- “Miền Nam nhanh khỏe nha! Bà con miền Trung sẽ luôn bên cạnh”
Dòng chảy ấy sao mà thương đến vậy!
Thế nên…ngay lúc này đây, Hồng Thúy vẫn nói với ekip mình rằng:
- Biết là các mạnh thường quân, thính giả của mình đang khó khăn lắm, đang chật vật lắm - nhưng chúng ta cũng sẽ theo dõi thông tin ngoài ấy để vận động, được ít đi ít, được nhiều đi nhiều…