http://satcanhcunggiadinhviet.com/ong-son-ve-chai-d437763...Chú Sơn ơi! Cảm ơn tấm lòng của chú, món quà của chú, sự chắt chiu từng đồng tiền mồ hôi trong đêm lạnh của chú.
...Ông 70 tuổi, bị lãng tai và chỉ sống thui thủi một mình.
...Mỗi ngày, từ 5h chiều, ông đẩy chiếc xe đạp cũ ra khỏi nhà và bắt đầu CÔNG VIỆC của mình cho đến tận sáng.
LƯỢM VE CHAI, đó là việc của ông.
...Ông chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ giúp được gì cho người khác. Bởi với ông, miếng ăn còn chưa đủ, mong chi cho ai cái gì.
Thế rồi, trận dịch năm ngoái quét qua, tình cờ ông biết đến chương trình, biết đến ekip đã không ngại hiểm nguy, đến tận các khu trọ, hỗ trợ người dân nghèo và trẻ mồ côi vì Covid.
Ông cũng mồ côi từ nhỏ, nên ông cảm nhận được sự sẻ chia ấy trong thời khắc sống - chết mong manh.
Ông bắt đầu thay đổi chính mình. Ông cố gắng rong ruổi nhiều hơn, đi lượm ve chai lâu hơn, xa hơn mọi ngày.
- Ước mơ chỉ cần để dành được mỗi tháng 1 TRIỆU mang đến ủng hộ chương trình.
Ước mơ ấy, ông đã thực hiện được gần 1 năm nay, không khi nào quên hết.
...Cứ đủ 1 triệu, ông lại đạp xe từ Gò Vấp tới Đài, trao xong, ông nhẹ nhàng đạp xe về - trên đường sẽ dừng lại lượm những gì có thể bán được.
Sáng nay, ông lại tới. Lần này, vui lắm, ông có tận 2 triệu để ủng hộ:
- 1 triệu cho chương trình. 1 triệu ủng hộ TRUNG THU cho các em nhỏ.
Trao tiền xong, ông cười tươi lắm, nói về nhà không cần ăn cơm cũng no...
Ông dắt chiếc xe đạp cũ, lầm lũi ra khỏi Đài, đi lẫn vào dòng xe đông đúc.
Chúng mình cứ nhìn theo mãi...
...Chú Sơn ơi! Cảm ơn tấm lòng của chú, món quà của chú, sự chắt chiu từng đồng tiền mồ hôi trong đêm lạnh của chú.
Hơn tất thảy, đây là MÓN QUÀ mà Hồng Thúy và các bạn sẽ trân trọng, sẽ khắc ghi trên mỗi chặng đường mình đi qua.