http://satcanhcunggiadinhviet.com/pa-tet-diem-truong-lich-su-d448886Điểm trường Pa Tết với gần 150 em nhỏ (Cấp tiểu học và Mầm non) miệt mài tìm con chữ trong những lớp học được dựng bằng ván cũ, lạnh giá vào mùa đông, nóng bức mùa hè. Những cơn bão núi có thể làm sập Trường bất cứ lúc nào.
PA TẾT – ĐIỂM TRƯỜNG “LỊCH SỬ”, Hồng Thúy và ekip mãi mãi KHẮC GHI.
…Nếu muốn xây được điểm Trường ấy, người dân, thầy cô phải CÕNG, GÙI từng viên gạch, bao xi măng vượt rừng, băng suối…
- Nếu muốn xây, ngoài đi bộ, còn phải chở xe máy từng cọng thép, tấm tôn…
- KHÔNG THỂ NÀO LÀM ĐƯỢC, sau khi đi khảo sát về, ekip đã nói với nhau như thế, kể cả các thầy ở Phòng Giáo dục Huyện Mường Nhé, Tỉnh Điện Biên…cũng chia sẻ trong day dứt vậy đó.
Điểm trường Pa Tết với gần 150 em nhỏ (Cấp tiểu học và Mầm non) miệt mài tìm con chữ trong những lớp học được dựng bằng ván cũ, lạnh giá vào mùa đông, nóng bức mùa hè. Những cơn bão núi có thể làm sập Trường bất cứ lúc nào.
Thanh Xuân và Kim Anh khảo sát về đã lắc đầu: Không bao giờ dám quay trở lại nơi ấy nữa – quá nguy hiểm, quá chênh vênh và đường đi thì xa vời vợi.
Thầy kể: Bao năm qua, cũng đã có đoàn vượt núi vào đây xem, nhưng không ai quay lại…ai cũng sợ, cũng nói: KHÔNG THỂ NÀO, dù có TIỀN cũng khó mà làm…nên đành thôi.
Chúng mình đã cất hồ sơ vào tủ, muốn quên đi để đến với nơi khác thuận lợi hơn…nhưng rồi, cuối cùng đã QUYẾT ĐỊNH “LIỀU”.
- Thầy ơi, ekip sẽ vận động toàn bộ kinh phí để xây Trường, còn phía bên Phòng GD có thể tìm nguồn kinh phí để MỞ ĐƯỜNG được không?
Chỉ có MỞ ĐƯỜNG RỪNG thì mới phần nào vận chuyển được vật liệu, còn nếu chỉ có GÙI, CÕNG và đèo bằng xe máy – biết đến bao giờ các con mới có Trường để học.
Sau khi làm việc nhiều lần, những cuộc họp diễn ra liên tục…Các thầy đã đồng ý với phương án ekip đưa ra.
Hồng Thúy gửi hình ảnh, thông tin đến các nhà tài trợ và thuyết trình câu chuyện…
Tin vui đến, gia đình ANH QUÂN và CHỊ MY quyết định ủng hộ 1 TỶ 500 TRIỆU ĐỒNG.
Phòng GD huyện Mường Nhé đối ứng thêm 120 triệu xây dựng hệ thống nhà vệ sinh và kinh phí để mở 12 km đường rừng.
9 tháng trôi qua, 3 cơn bão liên tục ập đến với ĐIỆN BIÊN – hơn 4 km đường vừa mở xong đã bị phá tan hoang, lũ cuốn trôi tất cả…
Cả ekip nóng lòng, các thầy trên ấy cũng vậy, rồi các con thì háo hức đợi chờ…sao mãi vẫn chưa thấy ai quay lại cả!
Thật sự, có lúc Hồng Thúy và ekip muốn BỎ CUỘC, rằng ĐẦU HÀNG thôi, nói nhà tài trợ xây điểm khác chứ 9 tháng mà không làm được thì biết giải thích sao đây!
…Suy nghĩ nhiều ngày, lại quyết định: THẦY ƠI, TIẾP TỤC MỞ LẠI ĐƯỜNG…
Chúng ta bắt đầu lại bằng con số 0…
Cứ thế, từng ngày, từng giờ, rồi kể cả ban đêm, nơi miền biên ải xa xôi ấy, có những con người lặng thầm, những chuyến xe nghiêng ngã giữa núi đồi, vực sâu hiểm trở…cố gắng nhích từng mét đường, mở từng lối đi…
Nay, xe đã lên đường tận nơi – hình thù của NGÔI TRƯỜNG bắt đầu hiện lên giữa ngọn núi – nhìn hình thôi mà NƯỚC MẮT TỰ DƯNG RƠI…
Cuối cùng, sức người và ý chí đã CHIẾN THẮNG tất thảy…
Không bao lâu nữa, PA TẾT – sẽ được chiêm ngưỡng 5 phòng học vững chãi, sạch đẹp…
150 đứa trẻ, rồi thầy cô giáo đã yên tâm dạy và học mà không sợ Mưa, Gió, Sương mù hay hiểm nguy.
Ngày ekip quay trở lại đó không xa nữa, dù đường đi có hiểm trở thì chúng mình cũng quay lại…
Đó là ngày hạnh phúc không chỉ của thầy cô, học trò mà sẽ là của bản làng Huổi Lếch – Mường Nhé.
Và ngày khánh thành, đó là ngày mà trong tâm trí của Hồng Thúy hay cả ekip sẽ KHẮC GHI…