- Con nhớ mẹ không?
- Con nhớ lắm! Ngày nào con cũng nhớ. Ngày nào con cũng mượn máy nội để gọi mẹ mà không được.
- Con có hay khóc thế này không?
- Tối con vào mùng mới khóc. Con sợ ông bà nội thấy.
Cô ơi…Cô ơi! Con rất nhớ mẹ.
Thạch Thanh đang đi làm vội vã trở về trong đêm, xin bạt của người ta che tạm. 5 người với 2 cái giường nhỏ cứ vậy sống qua ngày. Thỉnh thoảng con hỏi khi nào mình xây nhà hả cha, Thanh chỉ thở dài, nước mắt ngân ngấn.
“Hoa sẽ nở trên mảnh đất cằn khô” – có những trái tim đã hòa chung nhịp đập, để mai này:
Những đau đáu, khắc khoải ngày hôm qua của thầy và trò xin gửi lại dĩ vãng xa xôi, gửi Mây trên trời cuốn bay về vùng kí ức.
Cả nhà mình lướt qua, nhớ để lại cho ekip những lời chúc may mắn và thành công trên chặng hành trình sắp tới hén - Hành trình gieo con chữ cho trẻ vùng cao.