Cha Mẹ, rồi 4 đứa con nhỏ ở nơi ấy, chắc vui không thể nào tả được…Riêng ekip còn vui hơn dù trước mắt có nhiều việc phải lo, nhiều khoản tiền phải bù vào, nhưng không sao cả…rồi khó khăn cũng qua…
Năm 20 tuổi, ngày chị là cô dâu mới, chị theo anh về quê, chị phải xắn quần lội nước, đi qua cây cầu tre trơn trượt. Giờ thì chị và các con về, qua cây cầu vững chắc và đẹp nhất vùng
Nhờ cô, nhiều hoàn khó khăn được hỗ trợ cả về vật chất lẫn tinh thần từ các mạnh thường quân...
Câu chuyện của cô gái ấy, Hồng Thúy ngồi lặng đi bên cạnh…cảm giác mình nhỏ bé, cảm giác Trái tim mình thổn thức, thăng hoa qua nhiều xúc cảm.
Mỗi gia đình mà ekip đến, ai cũng nghèo, bệnh tật. Có người mắt mờ không thấy đường, có gia đình 2 vợ chồng khuyết tật và anh chị cũng không được khôn lanh như người ta.